Tiếp theo một đường đều vô cùng thuận lợi. Họ đến hoàng hôn thì lật qua ngọn núi kia, đi tới vùng đất mà vượn trắng hầu đã miêu tả là nơi con ngựa đó thường xuyên hoạt động. Nơi này lại giống như một bãi chăn thả hoang dã tự nhiên.
Trên không trung rộng lớn xanh thẳm bay nhiều đóa mây trắng; trên bình nguyên mênh mông vô bờ mọc đầy cỏ xanh; dòng sông uốn lượn như đai ngọc phản chiếu ánh sáng rực rỡ. Bầy bò, bầy dê, bầy ngựa lẫn lộn, khiến người ta lầm tưởng đã bước vào Tây Bắc Đại bình nguyên.
“Không ngờ ở chỗ này cũng có thể nhìn thấy phong cảnh thảo nguyên.” Tiêu Sĩ Duệ không khỏi than nhẹ một tiếng. Biểu cảm hắn có chút hướng tới, nếu là sinh ra ở nhà huân quý, hắn có lẽ càng muốn làm một vị tướng quân cưỡi ngựa đạp thiên hạ, cho nên tái ngoại vẫn luôn là nơi hắn muốn huy động binh lính thẳng tiến.
Hơn nữa không biết có phải là sự trùng hợp lịch sử hay không, mặc dù bị Nguyên Thái Tổ chặn đường nhưng vẫn lại lần nữa lớn mạnh. Biên quan đã âm thầm có dấu hiệu không yên. Lần này bốn phương đại hạn, nếu không phải Ôn Đình Trạm đưa lên một tòa mỏ vàng, nhất định là muốn lung lay nền móng lập quốc. Đến lúc đó quốc khố trống rỗng, chỉ sợ chiến tranh đã sớm bùng nổ, nhưng là Tiêu Sĩ Duệ, người có sự nhạy bén về chính trị, biết ngày này chẳng qua bị lùi lại, mười năm nữa tất nhiên sẽ bùng nổ.
“Đã là cuối mùa thu, cỏ ở đây vẫn xanh tươi.” Tần Đôn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Dạ Dao Quang không nói gì. Địa thế ở đây cực tốt, phong thủy rất tốt. Không khí lưu động trong hẻm núi cũng không giống những nơi khác, mùa màng luân phiên không giống nhau cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
“Có phải là con ngựa kia không!” Đột nhiên Lục Vĩnh Điềm bộc phát ra tiếng. Mọi người nhìn theo ánh mắt hắn, quả nhiên trên thảo nguyên song song với không trung, có một con ngựa trắng như tuyết đang chạy nhanh vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT