Trời đã sẫm tối, mưa bụi như tơ rắc xuống núi. Con đường mòn dẫn cả nhóm Thanh Vân, Mạnh Kiệt, Cẩm Ngọc và đứa trẻ mồ côi tới một ngôi thôn nhỏ nép dưới chân núi. Trên cổng gỗ treo tấm biển bạc màu, hai chữ khắc sâu: “Xuyên Mây.”
Thôn làng yên bình một cách lạ lùng. Nhà cửa ngay ngắn, hàng rào gỗ sạch sẽ, từng ống khói tỏa ra mùi cơm mới, mùi cá kho, cả mùi rượu nếp thơm phức. Đối với những kẻ vừa thoát khỏi đạo quán đầy vong linh, cảnh ấy chẳng khác gì một thiên đường.
Người làng nhanh chóng ùa ra, tươi cười chào đón. Một bà lão nắm tay Cẩm Ngọc:
“Khách quý đến rồi! Các con chắc mệt lắm, mau vào, cơm canh sẵn cả rồi.”
Một gã lực điền vỗ vai Mạnh Kiệt, cười sang sảng:
“Anh bạn tráng kiện, đêm nay chắc uống hết nửa chum rượu của ta mất thôi!”
Thậm chí mấy phụ nữ còn chìa tay muốn bế đứa bé, khen nức nở: “Xinh như ngọc ấy chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play