Chương 13: Yêu cũng ăn cơm
◎ Đói bụng thì chẳng khác gì người ◎
Một buổi chiều, nắng sắp tắt, rừng núi như phủ một lớp vàng nhạt.
Trác Ương đang rửa bát thì nghe thấy tiếng gầm gừ từ xa vọng lại, rung cả mặt đất.
Mạnh Kiệt hoảng hồn, chộp lấy chày gỗ, run run:
“Lại… lại có thứ gì tới nữa sao?”
Chẳng bao lâu, một bóng đen cao lớn từ trong rừng lù lù bước ra.
Đó là một con hổ, lông vằn vàng sậm, móng vuốt to như bàn tay người, đôi mắt sáng như đuốc.
Nhưng kỳ lạ thay, giữa trán nó lại có một vết ấn đỏ nhạt, lấp lóe linh quang.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play