Lục Giới và Dung Tuyết không khỏi thấy lúng túng.
Dung Tuyết vốn không muốn để mọi người hiểu lầm rằng cô đang lười biếng, thực tế cũng chẳng phải cô không chịu làm việc, mà là Chử Tuyệt căn bản không cho họ chen vào, cứ như thể hai người chỉ có thể vướng tay vướng chân mà thôi. Cô và Lục Giới đành bất lực nhìn nhau.
“Chử Tuyệt nói sắp xong rồi, cũng không còn việc gì cần làm.”
Giọng nói trong trẻo thanh nhã của Dung Tuyết vốn khiến người ta có ảo giác như nàng tiên bước ra từ chốn trần tục, nhưng lúc này bụng ai cũng đói meo, chẳng còn tâm trí nào để thưởng thức giọng nói dễ nghe ấy nữa. Người ta vẫn nói no ấm mới nghĩ xa, mà khi còn đang đói thì chỉ quan tâm bao giờ được ăn thôi.
Mọi người đều thấy Ngu Hân và Chử Tuyệt đang bận rộn, nếu Dung Tuyết không mở miệng có lẽ họ cũng ngại nhắc ra, nhưng một khi cô đã nói như vậy thì mấy cô gái khác vốn là đối thủ cạnh tranh tự nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội đẩy cô xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT