Anh ta hồi tưởng lại quãng thời gian từng ở bên nhau nhưng ký ức lại trở nên mơ hồ chẳng hiểu vì sao. Khi nãy quan sát Dung Tuyết thật kỹ, anh bỗng nhận ra cô khác với dáng vẻ trong trí nhớ. Sao cả hai người phụ nữ đều thay đổi hết rồi. Lục Giới cảm thấy chuyện này thật kỳ quái.
Chử Tuyệt cũng suy nghĩ một lát, nhất thời không biết nên sắp xếp cho bọn họ làm gì. Nhà bếp vốn đã chật, nguyên liệu cơ bản cũng chuẩn bị xong, chỉ chờ nấu nướng. Lát nữa bốn người chen chúc trong này sẽ chẳng xoay xở nổi, ngay cả muốn lấy gia vị cũng khó. Thế nên anh quyết định kiếm cớ cho hai người rời đi.
“Thế này đi, hai người mang bát đũa ra rửa lại bằng nước sạch rồi bày lên bàn, dọn dẹp bàn ăn luôn, lát nữa có thể ngồi ăn ngay.”
Thực lòng Chử Tuyệt cũng không trông mong Ngu Hân sẽ giúp được gì, nhưng so ra vẫn tốt hơn hai người kia, ít nhất cũng coi như phụ một tay.
Ngu Hân ôm cả bát đầy tỏi trắng mập đi đến, đưa cho anh: “Tôi bóc tỏi xong rồi, còn gì cần làm nữa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT