Tống Miên vào phòng ngủ của mình, Tịch Duyên Phong đứng ở cửa nhìn theo cô cho đến khi cửa đóng lại mới quay người, rón rén bước vào phòng và khép cửa.
Lên giường rồi, Tịch Duyên Phong cúi xuống nhìn bé con đang ngủ say. Ngón tay anh khẽ động, muốn chạm vào má cậu bé.
Nhưng anh sợ làm con thức giấc nên đã cố kìm lại.
Bình thường anh ngủ rất muộn, có khi thức trắng cả đêm. Dù tối qua không ngủ, bây giờ anh vẫn chưa thấy buồn ngủ.
Hơi thở của bé con đều đặn và dài. Không biết cậu bé đang mơ giấc mơ đẹp gì mà khóe miệng khẽ nhếch lên.
Đáng yêu thật.
Tịch Duyên Phong tắt đèn, nằm xuống bên cạnh con. Anh ngửi thấy mùi hương thoang thoảng còn vương trên chiếc gối, bao nhiêu năm đề phòng và cảnh giác bỗng chốc buông lỏng, một cơn buồn ngủ hiếm hoi chợt ập đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT