Dù hôm nay không được ngủ cùng ba mẹ, nhưng có mẹ ngủ cùng, Bảo Bảo vẫn rất vui và thỏa mãn. Cậu bé lăn từ mép giường vào lòng mẹ, rồi lại lăn ra, rồi lại lăn vào.
Tống Miên thở dài, hình như không phải cô ảo giác, hôm nay Bảo Bảo đặc biệt thích làm nũng.
Tống Miên tắt đèn, kéo con trai lại ôm vào lòng:
"Đừng nghịch nữa, ngủ nhanh đi, mai còn phải đi học đấy. Cẩn thận cô giáo thấy con có mắt gấu trúc là không cho vào lớp đâu."
Bảo Bảo ngoan ngoãn nép vào lòng mẹ, áp sát vào người cô, bàn tay nhỏ đưa ra sau lưng mẹ vỗ nhẹ:
"Mẹ đừng sợ nhé."
Trong bóng tối, Tống Miên ngơ ngác chớp mắt. Câu nói này của con, hình như cô đã nghe con nói rất nhiều lần trong một khoảng thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT