Tống Miên thật không ngờ cuối cùng con trai vẫn nói ra câu đó. Cô bất giác cảm thấy hơi ngượng, cúi đầu tránh ánh mắt Tịch Duyên Phong đang nhìn sang.
Ánh đèn trên hành lang rất sáng, cô không biết mặt mình có đỏ không, chỉ biết nhiệt độ trên mặt chắc chắn cao hơn nhiệt độ ngoài trời buổi tối không ít.
"Vậy sao?"
Cô nghe Tịch Duyên Phong nói một câu như vậy.
"Bảo Bảo, được rồi, đừng níu ba nữa, mai ba còn phải đi làm. Chiều mai ba sẽ đến đón con, ngoan."
Bảo Bảo lưu luyến buông tay, ngẩng đầu nhìn mẹ:
"Vậy mẹ có đến đón con không ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play