Sáng sớm hôm sau.
Đồng hồ sinh học đánh thức Tống Miên. Khi cô mở mắt ra, bên cạnh có tiếng động, cô nghiêng đầu, thấy Bảo Bảo đang chớp chớp đôi mắt to nhìn mình.
Cô từ từ quay người nằm nghiêng, cố gắng không phát ra tiếng động làm Tịch Duyên Phong đang ngủ say bên kia Bảo Bảo thức giấc.
Bảo Bảo cũng từ từ rúc vào lòng Tống Miên, chu môi đòi hôn.
Tống Miên hôn lên đôi má phúng phính của Bảo Bảo, rồi để bé hôn lại lên má mình. Hai mẹ con cười híp mắt nhìn nhau, chơi trò nói chuyện bằng khẩu hình.
— Mẹ ơi, còn ngủ thêm một lát nữa không ạ?
— Không ngủ nữa. Con có đói không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT