Cô nghĩ vậy, không ai phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời của người khác. Đặc biệt là khi người đó đang phải vật lộn để tồn tại.
Cô có Bảo Bảo bên cạnh, trong lòng có niềm mong mỏi, có vướng bận, nên dù khó khăn, cô vẫn luôn tràn đầy động lực khi đi làm.
Tịch Duyên Phong thì khác. Cô nhận ra, khi anh lấy lại trí nhớ và tuyên bố rời showbiz để tiếp quản Hạ thị, cả con người anh như mất đi sức sống, dường như tình cảm và sinh mệnh đều bị ký ức đột ngột ùa về nuốt chửng.
Tống Miên nói:
"Nên đừng buồn, cậu buồn tớ cũng sẽ buồn theo."
Vân Vân thở dài:
"Thôi được rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play