Mũi cô va vào đau điếng, nước mắt sinh lý không kìm được mà trào ra, chớp mắt một cái đã làm ướt hàng mi dài. "Xin lỗi, tôi. . ."
"Chạy vội thế làm gì?"
Tịch Duyên Phong nắm lấy vai cô, cúi đầu hỏi.
"Tôi dậy muộn, bữa sáng còn chưa làm."
"Đừng vội, tôi làm xong rồi, em đi thay quần áo đi, Bảo Bảo đang ăn rồi."
"Hả?"
Tống Miên ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh. Sáng sớm đã phải ép mình dậy, lại còn bị va một cái, đầu óc Tống Miên có chút đình trệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT