“Anh… khóa cửa làm gì?”
Đường Căng bất giác lùi về sau, mãi đến khi lưng và eo chạm phải một chiếc tủ kệ sát tường, không còn đường lui mới đành phải dừng lại.
Đường Căng rất ít khi mặc lễ phục, bộ váy satin lệch vai màu mơ hôm nay càng tôn lên làn da bóng mịn của cô. Tà váy rủ xuống tự nhiên, trông rất trang nhã.
Chỉ là cô trang điểm khá nhạt, trông như chỉ tô mỗi son môi, gương mặt lại còn non nớt. Trong khi đó, phong cách của bộ lễ phục này lại dịu dàng và trưởng thành quá mức, phần eo còn rộng hơn một tấc.
Lục Trạm giật cà vạt xuống, nắm chặt trong tay rồi sải bước về phía cô.
Cà vạt bị ném lên tủ, Lục Trạm ôm lấy eo cô. Anh vốn đã cao lớn, khí chất lại lạnh lùng kiêu ngạo nên mỗi lần đến gần đều khiến Đường Căng cảm thấy vô cùng áp lực.
“Sao anh không biết em còn mặc lễ phục của hãng này thể nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT