Chiếc xe lăn Hà Phong làm rất dễ sử dụng, nhờ có nó, Tạ Trì đi lại tự do hơn nhiều. Giờ đây, cô được coi là "người phụ nữ" của Thiếu đương gia, bất kể là nam hay nữ, già hay trẻ, ai cũng đối xử với cô rất lịch sự.
Trại này không giống với cái ổ thổ phỉ mà cô từng tưởng tượng. Không phải tất cả đều là những tên cướp hung ác, có rất nhiều người dân bình thường sống ở đây, trông có vẻ yếu đuối. Một số người già và phụ nữ còn trồng rau củ quả, nuôi gà, vịt, bò, cừu.
Dù vậy, điều này cũng không khiến Tạ Trì thay đổi suy nghĩ. Cướp vẫn là cướp, từng phóng hỏa, từng giết người, từng làm điều ác. Những nỗi đau họ gây ra cho người khác sẽ không bao giờ có thể bù đắp được.
Tạ Trì đang quan sát một đàn gà thì có người gọi cô, cô nhìn về phía tây bắc, thấy Vương Đại Chuỷ đang xắn tay áo đứng giữa ruộng, trên tay cầm một củ cải to và dài.
Cô trượt xe lăn đến gần: “Thím.”
“Ăn củ cải không? Vừa mới nhổ, tươi lắm.”
“Tôi không ăn đâu, cảm ơn thím.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT