## Chương 122

Đã đến Xuân Thành, Giang Sanh liền muốn đi thăm đào ông ngoại, lần trước từ biệt đã hơn hai năm không gặp. Đào Yến cũng vất vả, một mình chăm sóc ba người già.

Đào Yến vừa nghe tin, chưa kịp tan học đã nhờ học sinh tự học rồi vội vàng chạy xuống lầu, băng qua hai con phố. Vừa rẽ qua góc đường, xuyên qua đám đông, hắn đã thấy người kia, người mà hắn luôn tâm niệm, nhưng vĩnh viễn không thể nói ra bí mật trong lòng, đang đứng dưới gốc dương liễu xanh, tay xách đầy túi lớn túi nhỏ.

Hắn nhìn nàng cúi đầu, chân dẫm lên hẫng xuống từ bậc thềm đá. Ánh nắng ban trưa rực rỡ, nàng đưa tay vụng về gạt những sợi tóc bị gió thổi rối. Ánh mặt trời chiếu rọi, phủ lên người nàng một lớp hào quang, khiến hắn nhớ đến hình ảnh nàng lật sách ôn bài trong một góc khu giảng đường ngày trước, lấp lánh sáng ngời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play