Không có tiếng trả lời, xem ra y thật sự đã ngủ.
Nàng nhẹ nhàng ngồi lênmép giường, chần chờ một lát mới đưa tay bắt mạch cho y. Mạch tượng rất suy yếu, Toàn Cơ thoáng nhíu mày, thời điểm ở trong xe ngựa, mạch tượng của y còn tốt một chút, sao bây giờ lại...
Nàng bất giác quay đầu lại, cách tấm bình phong, cái gì đều không nhìn thấy. Huống hồ, Bạc Hề Hành sớm đã đi xa.
Lúc ở Tường Bình cung, nàng còn lo lắng Bạc Hề Hành sẽ lựa chọn không cứu y. Nếu sự thật là như vậy, chẳng phải mũi kiếm kia là tự Tấn Huyền Vương đâm vào mình sao.
Đợi Mạnh Trường Dạ và Sở Linh Tê ra ngoài, Tần Phái một mình ngồi trước cửa sổ, lại không đi vào nội thất. Tuy rằng cung nữ kia động cơ không đơn thuần nhưng ông tin nàng không dám làm chuyện bất lợi cho Vương gia.
Ông đưa tay khẽ vuốt chòm râu, ánh mắt nhìn hoa cỏ trong viện đã được cơn mưa gột sạch, đôi mắt trong sáng, đột nhiên lại chậm rãi chảy ra một giọt trong suốt. Gió thổi vào cửa sổ phát ra tiếng vang, ông đột nhiên giật mình, giơ tay lau đi nước mắt nơi khóe mắt.
Lúc Tấn Huyền Vương tỉnh lại, thấy trong phòng chỉ còn một mình Toàn Cơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT