Thấy y ngơ ngẩn cả người, Toàn Cơ chỉ có thể mở miệng đánh vỡ bầu không khí xấu hổ này: "Nương nương, nô tỳ không cẩn thận bị thương ở mắt cá chân, Vương gia ngài ấy... Muốn đưa nô tỳ trở về." Lý do trước, bịa ra đã không có vấn đề gì, câu nói kế tiếp, căn bản không cần bịa. Y phô trương thanh thế như vậy ôm nàng vào Tường Bình cung, kẻ ngốc cũng nhận ra được y "có ý" với nàng.
Ánh phi suy nghĩ đoán được nội tình trong đó, giờ phút này lại không trực tiếp nói ra. Vội đưa ánh mắt ra hiệu cho Mục Chước, nàng cười nói: "Bổn cung thay nha đầu này cảm ơn Vương gia, không nhọc Vương gia vất vả, bổn cung sẽ cho người đưa nàng về phòng."
Mục Chước vội tiến lên, cúi người hành lễ với Tấn Huyền vương, nhỏ giọng nói: "Vương gia, xin đưa cho nô tỳ." Nói xong, nàng duỗi tay đỡ lấy Toàn Cơ.
Nam tử vẫn đứng yên không động, Toàn Cơ ngước mắt nhìn y, ánh mắt y vẫn chằm chằm nhìn vào Ánh phi. Trong nháy mắt, Toàn Cơ như là nhớ tới gì đó.
Đúng rồi, là mùi hương trên người Ánh phi.
Mặc dù nàng đã cẩn thận bỏ thêm vào bên trong một loại hương liệu khác, chỉ là, mùi hương vẫn giống hai năm trước. Nàng vẫn còn nhớ khi đó, Tấn Huyền Vương vui cười hỏi nàng có thể dùng loại hương này làm túi thơm cho y hay không.
Túi thơm kia, y tất nhiên không mang trên người, nhưng mùi hương này, y nhất định ghi tạc trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT