Tất cả phía sau đều được màn đêm che dấu, nàng không thèm để ý đôi nam nữ trong phòng đang làm gì. Toàn Cơ khép nhẹ hai mắt, lại ngẩng khuôn mặt nhỏ lên trời, không khí ban đêm phảng phất tươi mát hơn ban ngày.
Không biết vì sao, nàng đột nhiên nhớ đến cái ngày gặp Mạnh Trường Dạ trên đường. Hắn không nhận ra nàng, vậy Tấn Huyền vương cũng sẽ như thế.
Nàng có điểm muốn cười, mở to hai mắt, bầu trời đêm cách đó không xa hiện lên vài điểm sáng. Hình như là đom đóm. Nàng có chút giật mình, bây giờ không phải mùa hè, sao lại có đom đóm?
Nàng đứng lên, nâng bước rời khỏi Tường Bình cung.
Đi được một đoạn bỗng nghe tiếng nữ tử anh anh khóc, nàng có chút giật mình, tiến lên nhìn thoáng qua. Nữ tử ngồi sau góc cây, cây trâm trên tóc mai lóe lên lục quang. Là ánh sáng phát ra từ hạt châu, thì ra thứ nàng thấy, là cái này.
Cung nữ trong cung chịu ủy khuất là chuyện bình thường, không ai có thể nói ra, chỉ có thể trốn ra khóc trộm. Loại sự tình này, Toàn Cơ đã xem quá nhiều, thậm chí chính mình nhiều năm trước, nàng cũng từng trốn đi mà khóc như vậy. Chỉ là khi đó, trong lòng còn có sự tin tưởng, Vân Khanh sẽ tới đón nàng.
Tự giễu cười, tất cả đều là giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play