"Cẩn thận!" Có người vội vã kêu lên, Toàn Cơ lúc này mới hoàn hồn, nhìn thấy một chiếc xe trước mặt đột ngột xông tới.
Nàng vội cất bước tránh đường, tim đập nhanh hơn, giơ tay che lại. Nàng cúi đầu, thấy đồ vật trên tay vẫn còn, liền thu hồi tâm tư, lập tức hồi cung.
Nàng kêu Ánh phi lừa hoàng đế, nói rằng hương thơm trên người nàng ta là mùi thơm trời sinh. Chỉ có sử dùng thường xuyên thuốc này, mùi thơm từ bên trong thấm ra mới khiến người khác thật sự tin tưởng.
Ánh phi cẩn thận lấy một viên thuốc ra, mở miệng cười: "Làm khó cho ngươi." Viên thuốc vào miệng mang theo vị ngọt nhè nhè, không giống mùi vị khó ăn của những loại thuốc khác.
Toàn Cơ chỉ thấp đầu: "Khi còn nhỏ, nhà nô tỳ rất nghèo, chỉ có thể làm chút hương mang đi bán. Chuyện này, đều do nô tỳ tự mình nghĩ ra." Những lời này bất quá là giúp Ánh phi an tâm, nếu đã do nàng nghĩ ra, trên đời này, ngoại trừ nàng, sẽ không còn người thứ hai biết chân tướng của mùi hương trên cơ thể.
Nàng chỉ có một chuyện chưa nói cho Giang thị, tay nghề điều hương là năm đó có một tiểu thái giám ở Thái Y Viện dạy nàng, bất quá vật đổi sao dời, việc này đã không còn người biết.
Nữ tử trước mặt uyển chuyển nhẹ nhàng cười: "Thật tốt, như vậy... mùi hương này có thể duy trì bao lâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play