Bả vai đụng phải thân cây phía trước, hai người lúc này mới dừng lại. Con ngựa cách bọn họ đã hơn ba trượng, không ngừng hí vang. Toàn Cơ kinh hoảng, đột nhiên nhớ tới gì đó, vội bật thốt lên: "Thị vệ Yên Khương còn ở phía sau, bọn họ có phải đã đuổi kịp không?"
Hạ Ngọc và Tôn tướng quân sẽ không đuổi đến nhanh như vậy, vừa rồi bọn họ cưỡi ngựa cũng không nghe thấy phía sau có tiếng truy kích. Khả năng mà nàng nghĩ tới, chỉ là thể là phía sau có người Yên Khương đuổi tới.
Lời nữ tử nói đánh thức y từ trong đau đớn, y cũng cảm thấy kỳ quái, người Yên Khương sao có thể ít ỏi như vậy? Chỉ là tình hình hiện tại cũng không giống, xung quanh tuy tối tăm nhưng hắn lại không cảm giác được hơi thở của người trong rừng.
"Vương gia đi mau!" Nàng đột nhiên nhớ tới kết cục của Khánh Lăng Vương. Khánh Lăng Vương tuy không thật sự động tới công chúa Yên Khương, nhưng y hiện tại đang bắt giữ nàng, đây là chứng cứ không thể chối bỏ. Vội vã tránh khỏi lòng ngực của nam tử, cổ tay lại bị y giữ chặt, nàng cả kinh quay đầu: "Ngài đi mau đi!"
Vội vã kêu y rời đi như thế, là vì lo lắng sao?
Trong lòng thoáng vui sướng nhưng nghĩ tới thân phận của nữ tử trước mặt, sắc mặt y lại lần nữa chìm xuống. A, thật khờ, nàng nói mấy câu thì ngươi đã tin rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT