Thắt xong nút thắt cuối cùng, hắn nhợt nhạt thở ra, lúc này mới vòng qua bình phong đi tới. Một tay vuốt phẳng quần áo rồi ngồi xuống trước mặt Toàn Cơ, vừa định duỗi tay châm trà cho nàng lại bị nàng ngăn cản.
Hắn ngẩn ra, trong đầu nhớ lại chuyện ly nước vừa rồi, giờ phút này chỉ khẽ cười: "Công chúa đêm khuya xông vào phòng thần, không phải chỉ vì xem bộ dáng quẫn bách chứ?"
Nàng đương nhiên không phải.
Toàn Cơ hít vào một hơi, thấp giọng: "Y thuật của sư phụ không phải là giả chứ?"
Nghe nàng hỏi vậy, Hạ Ngọc ngẩn ra, sau đó cười nói: "Tại sao lại hỏi vậy."
"Thân phận đều là giả, những lời ngươi nói với ta khi đó cũng chưa chắc là thật. Ta chỉ hỏi ngươi một câu, chuyện y thuật là thật đúng không?" Khi đó nàng trọng thương hôn mê, chẳng qua là mơ mơ màng màng biết có người chữa trị cho mình, giờ này nghĩ đến, nếu là người khác cứu nàng, cũng không phải chuyện lạ. Chỉ là nội tâm nàng thật sự hi vọng, người cứu mình, chính là Hạ Ngọc.
Ánh mắt dừng trên ngón tay của mình, Hạ Ngọc ôn hòa nói: "Không giả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT