"Nương nương..." Đồng Dần thấy Hoa phi không đi vào, nghi hoặc gọi nàng một tiếng.
Toàn Cơ cũng vừa định hỏi, bỗng nhiên "Bụp" một tiếng, Hoa phi quỳ xuống, cúi người, nặng nề lên tiếng: "Thần thiếp cầu kiến Hoàng Thượng!" Nàng không vào, nàng có thể đợi hắn đi ra.
"Nương nương." Toàn Cơ liền quỳ xuống, duỗi tay đỡ lấy thân hình sắp đổ của nàng. Khuôn mặt Hoa phi vẫn tái nhợt như vậy, đối diện với nữ tử này, trong lòng Toàn Cơ cũng không rõ nên đồng tình hay chán ghét.
Đồng Dần đành phải đi vào bẩm báo, hoàng đế đang ngồi ngay ngắn trước ngự án suy nghĩ, nghe thái giám nói thế, không khỏi nhíu mi. Hắn vốn tưởng Hoa phi sẽ ở Tường Bình cung nghỉ ngơi, không ngờ nàng ấy lại chạy tới nơi này.
Trong lòng hắn có giận, thời điểm Thừa tướng ra ngoài tất nhiên cũng đã nhìn ra. Nếu truyền ra ngoài, thiên hạ sẽ nói hoàng đế như hắn quản giáo không được phi tần! Hừ lạnh một tiếng, hắn dùng sức ném tấu chương trong tay lên bàn. Đồng Dần vội đuổi theo, thay hắn mở cửa Ngự thư phòng.
Cánh cửa mở ra, Hoa phi theo bản năng ngước mắt, cách hai mắt đẫm lệ mông lung, nàng mơ hồ nhìn thấy thân ảnh nam tử cao lớn xuất hiện. Toàn Cơ hít vào một hơi, nàng nhìn ra được đáy mắt hắn ẩn chứa một tia phẫn nộ. Thanh âm uy nghiêm vang lên: "Đây là nơi nàng có thể tới sao?"
Hoa phi nghẹn ngào khóc thành tiếng, lời nói thấu tận suy nhược: "Thần thiếp biết sai! Nếu Hoàng Thượng muốn phạt thần thiếp, thần thiếp không oán không hận. Chỉ là, hài tử của thần thiếp chết oan, thần thiếp nhất định phải vì hài tử mà đòi công đạo!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT