Hắn cũng phảng phất hiểu rõ, vì sao Thất vương gia thích nàng như vậy, nhưng nàng lại trước sau một mực thờ ơ. Nàng luôn nói, nàng là nô tỳ, trèo cao không nổi.
Bắt đầu từ lúc nào, hắn cũng vui vẻ vì lời nàng nói. Bởi vì mỗi lần nàng ở cùng với hắn đều tự tại, vui vẻ hơn ở cạnh Thất vương gia.
Chỉ là hắn chưa từng có bất cứ suy nghĩ không an phận, bởi vì hắn chỉ là thái giám, là hoạn quan!
Thái giám, cảm tình sao có thể nhắc tới?
Năm đó vào cung, hắn mới tám tuổi, vẫn là độ tuổi ngây thơ. Sau này hiểu chuyện, hắn phảng phất không còn oán hận phụ thân của hắn, nhà nghèo, bên trên có hai người ca ca, bên dưới còn có đệ đệ và muội muội, cha hắn thật sự không nuôi nổi. Cho đến lúc gặp được Toàn Cơ, nàng từ mười một tới mười sáu tuổi, bọn họ cơ hồ lớn lên cùng nhau.  Nhưng không nhớ rõ đêm nào, hắn bị mọi người chọc là hoạn quan, bắt đầu từ đó hắn hận tại sao chính mình không phải một nam nhân thật sự. Nếu hắn không phải thái giám, vậy thì tốt biết bao?
Chỉ là, tất cả đều không có nếu như.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play