"Nô tỳ... Nô tỳ thấy chim chóc trong viện vui đùa, liền nhịn không được mà đứng lại ngắm nhìn." Nàng vẫn cúi đầu, lời nói cung kính.
Hoàng đế không cho là đúng, khẽ cười: "Trẫm đột nhiên nhớ tới vài ngày trước trong cung của Tô phi có một con chim bị thương, không biết lúc này ra sao rồi." Hắn quay đầu nhìn Đồng Dần, chờ đợi đáp án.
Đồng Dần vội tiến lên: "Dạ, vết thương của chim nhỏ đã khỏi, nương nương nhân từ, đã thả nó đi."
Không biết vì sao nghe bọn họ nói chuyện lại khiến Toàn Cơ nhớ tới bồ câu đưa thư hôm đó. Chẳng qua, nàng cũng biết, nhất định không phải con chim trong cung của Tô phi.
Hoàng đế không định vội vã rời đi, bước chân dừng lại mà nhìn nữ tử dưới đất. Từ lúc Tấn Huyền Vương vào kinh thành, hắn liền tìm đủ mọi cách chọn người giám sát y, ngàn chọn vạn tuyển lại lựa chọn nàng. A, thì ra thời gian qua nhanh như vậy, nàng ở trong mắt hắn, chẳng qua chỉ luôn là quân cờ kiềm chế Tấn Huyền Vương mà thôi. Không ngờ giờ phút này, Tấn Huyền Vương sớm đã ở đất phong Tấn Quốc xa xôi ngàn dặm.
"Hoàng Thượng, không phải ngài muốn qua Tuệ Ngọc cung sao?" Đồng Dần lại gần, thấp giọng nhắc nhở.
Hắn "Ừ" một tiếng, bước chân vẫn bất động. Toàn Cơ nghĩ nghĩ, bất giác mở miệng: "Nô tỳ cả gan, Hoàng Thượng đã nhiều ngày rồi chưa ghé qua Tường Bình cung thăm nương nương."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT