Cửa cung, quả nhiên xe ngựa vẫn còn đó. Toàn Cơ chưa kịp tới gần, đã nghe thanh âm của Mục Chước truyền tới: "Tỷ tỷ!" Sự tình hôm nay, nàng đến hiện tại vẫn không kịp phản ứng. Đối với Tấn Huyền Vương, trong lòng nàng có sợ hãi, nên không dám hỏi loạn. Lúc này thấy Toàn Cơ đi ra, Mục Chước nhanh chóng bắt lấy cọng rơm cứu mạng này nào chịu thả?
Toàn Cơ chỉ cười khẽ, bàn tay phủ lên đôi tay run rẩy không ngừng của Mục Chước, nhẹ giọng: "Nha đầu ngốc, lo lắng cái gì, đây là chuyện tốt mà."
"Muội thật sự phải cùng Vương gia rời kinh sao?" Nàng vẫn không thể tin tưởng.
"Đương nhiên. Ở trong cung có gì mà tốt chứ? Chẳng qua chỉ là làm nô tỳ. Hiện tại muội cùng Vương gia rời đi, lại được Hoàng Thượng tự mình đồng ý, thân phận chắc chắn cũng không kém trắc phi." Đây là chuyện trước khi để Mục Chước làm muội muội mình nàng đã lường trước, cái nàng cho nàng ấy, ngoại trừ ngôi vị trắc phi của Tấn Huyền Vương, mà thứ quan trọng nhất, là tự do.
Vì một câu "Làm người tốt" của nàng ấy.
Mục Chước đỏ mặt, tâm tình không khỏi rối rắm: "Vậy tỷ tỷ thì sao?" 
Câu này, Toàn Cơ không trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play