Cánh cửa mạ vàng của sảnh chính vụ lần thứ ba bị đẩy ra, thư ký trưởng suýt gãy cây bút lông chim. Lạc Lan chống cằm ngồi ở cuối bàn dài, ngón tay gõ nhịp trên mặt bàn gỗ sồi, tiếng đó rất giống một con sói đói đang mài móng vuốt.
"Bệ hạ, đây là chương trình nghị sự về quyền khai thác mỏ tuyết tùng phương bắc..." Bộ trưởng tài chính lau mồ hôi dâng văn kiện.
"Bác bỏ." Lạc Lan không thèm nhìn, "Lần trước gỗ tuyết tùng họ mang đến có mối mọt."
"Nhưng, nhưng đây là điều đã ước định từ ba tháng trước..."
"Vậy thì để họ học cách diệt mối đi." Đôi mắt xanh lam lướt qua cả sảnh, "Người tiếp theo."
Các đại thần trao đổi ánh mắt hoảng sợ. Kể từ khi Vương hậu bắt đầu thường xuyên lui tới xưởng luyện kim, tính tình của Lạc Lan liền xấu đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Giờ phút này, chiếc vương miện trên mái tóc vàng của hắn nghiêng lệch, rất giống một con sư tử bị cướp mất con mồi.
"Bệ hạ!" Đội trưởng thị vệ đột nhiên xông vào, "Vương hậu bệ hạ đã đi đến rừng tinh linh, nói tối nay không về dùng bữa..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT