Mạnh Hoài Trạch hận không thể một đao chém chết con sói này trước khi tự mình bị xẻ thịt, nhưng sự tàn nhẫn chưa kịp bộc phát, cơn đau mãnh liệt ập đến khiến hắn chỉ còn lại sự khó chịu hỗn độn, bám chặt lấy vạt áo của Ổ Nhạc, khẽ r*n rỉ.
Trong khoảnh khắc đau đớn tột cùng, Mạnh Hoài Trạch gần như cảm thấy mình sắp chết, ý niệm này vừa xuất hiện, hắn càng tin rằng đêm nay mình khó mà qua khỏi. Sao có người có thể đau đến mức này mà vẫn sống? Hắn vừa sợ chết, lại vừa thấy mệt mỏi, như thể bị con sói con kia rót cho một bụng máu mà chết. Nhưng đến lúc sắp chết, hắn lại chẳng còn ý định cầm đao chém Ổ Nhạc, hắn sợ nhất là Ổ Nhạc sẽ cảm thấy tự trách.
“Ổ Nhạc…” Mạnh Hoài Trạch giãy giụa gọi tên Ổ Nhạc, đôi mắt đỏ hoe trông rất đáng thương, nhưng lời nói lại mang vẻ bi tráng, “Nếu ta, lần này không qua khỏi, không phải lỗi của ngươi, ngươi đừng…”
“Nói bậy bạ gì đó!” Lời còn chưa dứt đã bị cắt ngang, Ổ Nhạc cau mày hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của Mạnh Hoài Trạch, “Lần này là ta sai, ngươi muốn phạt ta thế nào cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT