Cũng chẳng rõ nên nói hắn là yêu quái trời sinh đã có dị năng hay là vì muốn trả thù Mạnh Hoài Trạch mà ý chí quá mức mãnh liệt. Hơn mười ngày trôi qua, kẻ vụng về kia vậy mà cũng làm ra được một cái hòm gỗ ra hồn, miễn cưỡng coi như là giống cái rương hắn từng thấy qua.

Hòm làm xong, hắn chẳng cần biết giờ giấc, xách theo liền xuống núi, chuẩn bị đem cái rương ném vào mặt Mạnh Hoài Trạch rồi phủi áo rời đi theo kế hoạch. Nhưng làm hắn giận sôi máu là, hắn vào phòng thì thấy Mạnh Hoài Trạch đang nằm ngủ trên giường. Ổ Nhạc tức đến phát điên, hắn không thể dễ dàng tha cho Mạnh Hoài Trạch như vậy được. Mạnh Hoài Trạch ngủ mà hắn lại ném cái rương tới thì ra cái thể thống gì? Tưởng hắn tặng quà chắc? Mạnh Hoài Trạch chẳng phải muốn hắn đi sao, hắn phải khiến Mạnh Hoài Trạch tận mắt chứng kiến hắn tiêu sái rời đi mới được.

Cái rương gỗ bị Ổ Nhạc ném mạnh lên bàn, phát ra một tiếng động lớn, hắn nghĩ rằng đến người điếc cũng phải tỉnh giấc, trong lòng vừa ý mà đi ra ngoài. Ai ngờ hắn ra đến cửa rồi mà Mạnh Hoài Trạch trên giường vẫn không hề nhúc nhích.

Ổ Nhạc lúc này mới có chút nghi hoặc, dừng bước rồi vòng trở lại, tiến đến gần giường. Người trên giường vẫn nhắm mắt, cau mày thật chặt, trông như rất khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play