Đêm qua, cơn mưa phùn dai dẳng kéo dài, làm ướt đẫm không khí mà vẫn chưa tạnh. Thẩm Chỉ khoác tay áo nghe tiếng mưa rơi, vừa đi vừa dừng, thong thả ngắm nhìn cảnh mưa ngoài hành lang rồi mới tiếp tục bước đi.
Đến khi hắn từ từ mò đến thư phòng thì đã là buổi trưa. Khương Hành đang nhíu mày nhìn bức thư trên tay, thấy hắn đến, mày mới giãn ra.
Thẩm Chỉ liếc nhìn bức thư, trong lòng không có chút tò mò nào. Hắn tùy ý ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh. Tiếng "Điện hạ" quen thuộc chưa kịp thốt ra, hắn chợt nhớ ra điều gì đó, cười tủm tỉm đổi giọng: “... Khương Hành.”
Tay Khương Hành run lên, suýt nữa vò nát bức thư. Khựng lại một chút, y mới nói với vẻ mặt lạnh nhạt: “Làm gì đó?”
“Gọi chơi chơi thôi.” Thẩm Chỉ ngáp một cái, nhìn chằm chằm gương mặt nghiêng đẹp đẽ của Khương Hành, trong lòng thầm lẩm bẩm.
Khương Hành nói trước kia hắn rất ghét y?
Tuy rằng đã quên nhiều chuyện, nhưng cảm xúc sâu thẳm trong lòng sẽ không thay đổi. Hắn có ghét Khương Hành không, bản thân hắn biết rất rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT