Tần Tu Hằng khẽ cười, chậm rãi nói: "Tìm được mối tốt hay không thì chưa bàn, cứ nói chuyện ông Trương lão kia đi. Gần năm mươi tuổi đầu, giờ có chút vốn liếng trong nhà. Nghe nói nuôi gà, nuôi vịt, lại có nhiều ruộng, đúng là gia cảnh khá giả. Nhưng ngẫm mà xem, việc ấy ai làm?
"Vương Hiểu Phương vốn người siêng năng, gả về đó, việc nuôi gà, nuôi vịt, cho lợn ăn chắc chắn đến tay em ấy hết. Rồi còn việc nhà việc cửa nữa. Quan trọng nhất là, em ấy gả vào rồi kiểu gì cũng phải sinh con. Vừa sinh con, vừa chăm con, lại còn gánh hết việc nhà, nuôi cả đống gia súc kia, không mệt chết mới lạ!"
"Các bác đừng có nói với cháu là ông kia sẽ phụ giúp. Hiện tại nhà ông ta ai làm những việc đó cháu không biết, nhưng cháu dám chắc, ông ta không phải người chăm chỉ. Nếu ông ta siêng năng thật, thì thời trẻ đã không bỏ xứ đi làm ăn, nhà có ruộng mà vẫn không kham nổi. Chăm chỉ thì làm được, đâu đến nỗi từng này tuổi còn chưa cưới được vợ."
Ông Vương gật gù đồng ý: "Không sai, người đó làng trên xóm dưới ai cũng biết. Tính lười biếng, lại hay dùng mánh khóe có tiếng. Nghèo quá không sống nổi mới bỏ đi. Giờ nghe nói về phát tài, việc nhà toàn thuê người làm, nghe đâu vung tay cũng rộng." Ông Vương đã âm thầm đi hỏi thăm tình hình ông Trương, nên biết chút ít.
Tần Tu Hằng cười: "Đúng rồi đấy. Năm xưa nghèo khó ông ta đã không chịu khó làm ăn, giờ có tiền rồi lại càng không. Vương Hiểu Phương mà về đó, không chừng việc nhà cửa, đồng áng đều đổ lên đầu em ấy. Một mình em ấy làm sao xuể, lại còn sức đâu mà lo cho nhà mẹ đẻ nữa?"
"Cái ông già đó ăn chơi phá phách, tiền trong tay ông ta đủ ăn chơi được mấy năm? Ông ta đâu phải người có bản lĩnh gì. Đi ra ngoài kiếm được tiền chắc là gặp may thôi. Nếu thực sự có cách làm giàu, ông ta đã chẳng vội về nhanh thế. Chắc chắn sẽ ở ngoài tiếp tục kiếm tiền."
"Ông ta gần năm mươi, cưới vợ sinh con, tiền trong tay tiêu vài năm, chớp mắt đã gần sáu mươi. Một ông già, còn trông chờ gì vào việc đi đây đi đó kiếm tiền nuôi gia đình?"
"Đến lúc đó, Vương Hiểu Phương không chỉ phải lo cho nhà chồng, còn phải nuôi con, hầu hạ một ông già gian dối, nhân phẩm tồi tệ. Tệ nhất là, rất có thể ông ta còn đánh người nữa, dù sao phẩm hạnh ông ta vốn không tốt. Đến lúc ấy, Vương Hiểu Phương muốn ly hôn cũng khó. Ông ta già rồi, không có tiền sao cưới được vợ khác, tất nhiên sẽ níu kéo Vương Hiểu Phương không buông. Hơn nữa, dù có ly hôn, em ấy cũng đã lấy một ông già, lại còn có con riêng, chắc gì còn ai dám cưới."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play