Tạ Ngọc Kiều chớp lấy cơ hội thể hiện, cười ngọt ngào: "Đúng đó anh Tần, anh đừng nghe Yên Yên nói linh tinh, con bé còn nhỏ, biết gì đâu. Chị Hiểu Phương lớn rồi, con gái trong thôn mười bảy mười tám đã cưới chồng, chị Hiểu Phương tuổi này còn bị trả hôn, tiếng tăm cũng không tốt, lại còn gánh nặng gia đình, khổ lắm."
"Mẹ em tốt bụng muốn vun vào, nếu thành thì chị Hiểu Phương cũng đỡ vất vả, người ta còn chịu cho ba ngàn tệ tiền sính lễ, vừa hay chữa bệnh cho bà Vương."
Diệp Minh Yên liếc mắt. "Cô" vừa nói vừa tranh thủ dìm mình xuống để nâng người khác lên à? Coi "cô nãi nãi" đây dễ bắt nạt vậy sao?
Diệp Minh Yên khinh khỉnh: "Chị mới là không hiểu gì đó! Chị Hiểu Phương năm nay hai mươi sáu, đời người mới bắt đầu thôi. Cứ nhất thiết phải tìm người già thế kia, đợi thêm hai năm thì sao? Ai bảo hai mươi sáu là ế? Chị còn bảo trong thôn mười bảy mười tám lấy chồng đầy, thế chị mười chín rồi sao chưa ai rước?"
"Mày..." Tạ Ngọc Kiều tái mặt.
"Tao làm sao? Tao nói thật chứ sao! Cái ông kia tiếng tăm còn tệ hơn chị Hiểu Phương mình nhiều. Mấy thím bảo ổng 'lão không đứng đắn', trộm cắp, còn giở trò với mấy cô vợ trẻ, ai thấy cũng muốn đánh!"
Nói rồi, cô bé ngây ngô hỏi Tần Tu Hằng: "Anh Tần, 'lão không đứng đắn' là sao ạ?"
Tần Tu Hằng: "..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT