Lũ trẻ nhà họ Diệp vốn nổi tiếng ngoan ngoãn, ít khi nào làm ầm ĩ. Mấy hôm nay, cả nhà lúc nào cũng rộn rã tiếng cười nói vui vẻ, bỗng dưng có một đứa bé khóc ré lên như vậy, Diệp Minh Yên cũng thấy lạ tai.
Mà thằng bé này thì thôi rồi, nó gào khóc như xé họng, âm thanh vang vọng khắp cả nhà, nghe mà não nề.
Thấy cục cưng khóc lóc, Diệp Duy Phương cuống quýt như trời sập, vội vàng ngồi xổm xuống dỗ dành. Trần Kiến Thụ bên ngoài cũng lo lắng chạy vào: "Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? Quốc Bảo làm sao thế?"
"Bảo bối ơi! Đừng khóc mà con! Mẹ cho con ăn thịt nhé, mẹ cho con thật nhiều thịt luôn, mình ăn thịt nha con, đừng khóc mà con tim gan của mẹ ơi! Khóc hỏng giọng mất."
Diệp Duy Phương vội vàng định với tay lấy thịt trong nồi. "Mẹ à, Quốc Bảo nó còn bé, thèm thịt cũng là thường thôi. Nhà mình nghèo, có được như nhà người ta đâu mà được ăn thịt thường xuyên. Mẹ cho nó ăn trước một chút thì có làm sao?"
Thấy thằng bé hư đốn như vậy, Diệp nãi nãi chướng mắt lắm. Bà cũng không muốn con nít trong nhà bị nuông chiều hư hỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play