Giang Vân Thư vừa ra khỏi không gian đã đăng căn hộ ba phòng nhỏ hiện đang ở lên mạng bán gấp lại yêu cầu người mua trả tiền đầy đủ.

Giá nhà ép rất thấp, Giang Vân Thư sắp c.hế.t không quan tâm, hiện tại thấy tiền mới là việc quan trọng.

Ba ngày sau, căn nhà được bán với giá năm mươi lăm vạn cho một cặp vợ chồng trẻ mới cưới.

Họ cho Giang Văn Thư nửa tháng để dọn nhà nhưng Giang Văn Thư chỉ mất nửa giờ để dọn sạch tất cả mọi thứ trong phòng, là dùng ý niệm thu đồ vào không gian, đây cũng là phát hiện mới nhất của cô.

Không gian còn có chức năng bảo quản, Giang Vân Thư đặt thịt đông lạnh từ tủ lạnh vào không có chút thay đổi nào.

Không gian còn có thể tự động phân hủy rác, điều này cũng giúp cô không phải ra ngoài đổ rác mỗi ngày.

Còn về các chức năng khác của không gian, Giang Vân Thư vẫn đang khám phá nhưng việc cấp bách hiện tại là tranh thủ thời gian đổi tiền lấy vật tư.

Thời gian để cô chuẩn bị không còn nhiều nữa, Giang Vân Thư mang theo danh sách đã chuẩn bị sẵn thuê một kho lớn ở ngoại ô. (Truyện đăng trên app TYT)

Vừa trả xong tiền thuê, một người tự xưng là luật sư đã tìm đến cô; tin tốt là cô thừa kế tài sản một tỷ, tin xấu là ba cô Giang Quốc Bình đã c.hế.t, nói chính xác hơn là c.hế.t trên người phụ nữ.

Giang Vân Thư nghe tin này không hề ngạc nhiên, trong mắt cô Giang Quốc Bình ham mê sắc dục sớm muộn cũng có ngày này, chỉ là không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.

Nhưng phải nói Giang Quốc Bình khá may mắn mua vé số trúng một tỷ rưỡi tuy đã tiêu một ít nhưng một tỷ còn lại đều thuộc về cô.

Nói sao nhỉ vận may của cô có vẻ cũng khá tốt, c.hế.t một lần một tỷ, cô không phiền nếu Giang Quốc Bình c.hế.t thêm vài lần nữa.

Đối với cái chết của Giành Quốc Bình, Giang Vân Thư không để tâm; với sự phối hợp của luật sư Trương Vĩ tài sản một tỷ nhanh chóng được chuyển vào tài khoản của Giang Vân Thư.

Giang Vân Thư đã trở nên giàu có, trở thành tiểu phú bà nên kế hoạch ban đầu giờ đây đều phải thay đổi.

Cô muốn mua thật nhiều, cô muốn tiêu hết sạch tiền không để lại một xu. Hiện tại mỗi món đồ cô mua đều sẽ là chỗ dựa cho cuộc sống của cô trong thời đại đó, ăn ngon ăn đắt chứ không ăn đồ miễn phí. 

Giang Vân Thư hủy kho đã thuê trước đó, vội mua vé máy bay đến thành phố Giang, thành phố Giang là điểm đầu tiên cô tích trữ hàng.

Nông sản của thành phố Giang nổi tiếng toàn quốc, điều này cũng nhờ vào điều kiện địa lý và môi trường ưu đãi của địa phương, tất nhiên cũng không thể tách rời sự cần cù của người dân địa phương. 

Giang Vân Thư đã tìm được kho trên máy bay, vừa xuống máy bay đi taxi thẳng đến địa điểm đã hẹn trước.

Kho khoảng một vạn mét vuông, vị trí ở ngoại ô cách trung tâm thành phố khá xa; người khác có hài lòng hay không Giang Vân Thư không biết, cô chỉ biết cô rất hài lòng.

Giang Vân Thư quyết định thuê một tuần, nhan chóng ký hợp đồng, chuyển khoản rồi rời đi phóng khoáng.

Giang Vân Thư không ăn gì nhiều vào buổi sáng, tùy tiện ăn một chút ở quán vỉa hè sau khi lấp đầy bụng theo chỉ dẫn của định vị đến chợ đầu mối nông sản lớn nhất thành phố Giang.

Chợ đầu mối nông sản rất lớn, loại không thể nhìn thấy điểm cuối, nhìn người qua lại Giang Vân Thư biết hôm nay mình đến đúng chỗ.

Tuy nhiên trước đó Giang Vân Thư tìm một tiệm trang điểm nhỏ bên đường chỉ hai mươi đồng để trang điểm cho mình một vẻ già dặn, trưởng thành hơn.

Mếu không với khuôn mặt búp bê, người ta sẽ thấy cô là người trẻ lại lừa cô. Chủ tiệm trang điểm không phụ lòng mong đợi của cô, dưới sự hỗ trợ của kỹ thuật trang điểm Giang Vân Thư thành công già đi mười tuổi, thậm chí còn có chút xấu xí khó nói.

Hai mươi đồng còn đòi hỏi gì nữa, Giang Văn Thư rất sảng khoái trả tiền rồi với khuôn mặt già nua bước vào chợ đầu mối nông sản. (Truyện đăng trên app TYT)

Giang Vân Thư đi lại trong chợ hỏi thăm khắp nơi, tất cả các cửa hàng trong chợ đều được cô ghé thăm.

Lúc này cô cũng đã nắm được tình hình, cuối cùng cô quyết định mua ở cửa hàng cuối chợ; chủ yếu vì chất lượng hàng tốt, bà chủ thấy cô đổ mồ hôi đầy đầu còn cho cô uống nước đậu xanh tự nấu.

Sau khi uống một bát nước đậu xanh lạnh, cơn nóng trong người Giang Vân Thư cũng giảm đi một chút.

Tiếp theo, Giang Vân Thư nói nhu cầu của mình cho vợ chồng chủ quán nghe, gạo Đông Bắc nổi tiếng nhất, đây cũng là một trong những lý do Giang Vân Thư đến thành phố Giang lần này.

Cô mở miệng là một trăm nghìn cân, vợ chồng chủ quán làm việc này nhiều năm đã trải qua đủ thứ sóng gió, đối với một trăm nghìn cân gạo mà Giang Vân Thư nói họ thực sự không quá ngạc nhiên.

Nhưng những lời tiếp theo của Giang Vân Thư thực sự làm họ hoảng sợ. 

“Gạo thường một trăm nghìn cân, kê năm mươi nghìn cân, bột ngô và bột cao lương mỗi loại ba mươi nghìn cân; ngoài ra, cửa hàng có loại ngũ cốc nào thì mỗi loại cho tôi hai mươi nghìn cân, chất lượng không cần quá tốt cũng không cần quá tệ, bình thường là được.”

Lý do Giang Vân Thư nói vậy thuần túy là xem xét đến năng suất sản xuất của năm 72, lúa, ngô, lúa mì hiện đại đều là kết quả nghiên cứu không ngừng của các nhà nông học; ngay cả chất lượng bình thường cũng vượt xa thời đại đó.

Cô thông minh không có nghĩa là người những năm 70 ngu, đạo lý có ngọc quý dễ gặp họa, cô đều hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play