Một tuần sau, Hòe Thi cuối cùng cũng thoát khỏi vùng lõi sa mạc. Sau khi băng qua khu vực bụi phóng xạ, cát lún và sa mạc vạn dặm không một giọt nước hay nguồn thực vật nào, hắn đã đến được vùng rìa phía nam.
Bằng chứng cho việc hắn sắp trở lại thế giới văn minh, ngoài những ngôi nhà và khu mỏ bỏ hoang ngày một nhiều trên đường, chính là tiếng động cơ quen thuộc và cao vút vang lên bên ngoài chiếc lều tạm vào giữa trưa.
Tiếng động khiến Hòe Thi đang mơ màng phải mở mắt. Hắn ngái ngủ bò dậy, vén tấm rèm cửa tự chế bằng giấy thiếc.
Thực tế, ngoài tấm bạt lót bên dưới, toàn bộ khung lều đều được Hòe Thi dùng bàn tay Sắt Son nắn nót từ kho kim loại dự trữ trong túi yên ngựa. Để chắn gió, hắn còn mạ một lớp thiếc lên bề mặt vải bạt. Dưới ánh mặt trời, chiếc lều trông vừa kỳ quái vừa nổi bật, lấp lánh ánh bạc như một giọt thủy ngân lăn trên cát sỏi.
Khi Hòe Thi dụi mắt nhìn cho rõ, hắn thấy mấy chiếc xe việt dã cỡ lớn đang lao vun vút từ phía xa, và đuổi sát nút phía sau chúng là. . . một đội thuyền.
Đúng vậy, là một đội thuyền.
Hòe Thi lôi ống nhòm trong túi ra, tập trung quan sát. Từng chiếc thuyền có kích thước cỡ một chiếc xe buýt, căng những cánh buồm đen, lướt vun vút trên biển cát nhờ sức gió. Bên dưới thân thuyền dường như là một thiết bị giống đệm khí. Trên mũi mỗi thuyền đều trang bị súng máy và các loại vũ khí khác. Trên mỗi chiếc có khoảng bốn năm người, ăn mặc rách rưới, trông không phải hạng tốt lành gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play