Khi từng lớp cửa cung điện mở ra, Hòe Thi đi thẳng một mạch vào trong, ngay cả lính gác cũng chẳng thấy mấy người, chỉ có vài bóng người còng lưng trong bộ giáp trụ đứng ở góc, tiếng thở và ho khàn khàn, nhỏ vụn.
Một giây sau tất cả đồng loạt ngã lăn ra chết, Hòe Thi cũng sẽ không có chút gì ngạc nhiên.
Cho đến cuối cùng, Hòe Thi cuối cùng cũng gặp được Quốc Vương bệ hạ trong đại điện từng một thời hoa lệ, trang nghiêm. . . chỉ có điều mọi thứ đều không như hắn tưởng tượng.
Vẻ hoa lệ xưa kia nay đã trở nên u ám, suy tàn, bầu không khí trang nghiêm, lạnh lẽo cũng biến thành một sự kỳ quái và ngột ngạt đến khó chịu.
Giữa tiếng thánh ca khàn khàn của các nhà sư, Hòe Thi ngửi thấy mùi hôi thối bốc lên từ sau tấm rèm.
Đó là một mùi của sự mục nát mà không có bài thánh ca trang nghiêm hay hương thơm nồng nàn nào có thể che giấu được. . .
Trước ngai vàng cao ngất là những tấm lụa và sa màu xám, bụi bám đầy trên đó khiến người ta phải tự hỏi liệu hoàng cung có bao giờ giặt rèm cửa từ khi trang hoàng xong cho đến nay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play