Nghe ra ý muốn giữ khoảng cách của hắn, nhị thiếu gia nhà họ Thôi lại không hề tức giận hay khó chịu. Sau vài câu trao đổi đơn giản, anh ta chỉ mỉm cười điềm đạm rồi im lặng.
Công bằng mà nói, đây là một người đàn ông khá dễ mến. Dù hai mắt bị tật, nhưng không hề cảm nhận được chút oán khí hay u ám nào. Anh ta có khí chất ôn hòa, nói năng lịch sự, khiến người khác cảm thấy như được tắm gió xuân, ngay cả khi im lặng cũng không gây khó xử, rất thư thái.
Chỉ có điều, những ánh mắt xung quanh thật khiến người ta khó chịu.
Hòe Thi nheo mắt, nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu trên tấm kính, nơi có một bóng đen đang rình mò hắn từ trong bóng tối của đại sảnh. Ngón tay hắn gõ nhịp không đều lên chuôi kiếm Mỹ Đức.
Xem ra, sự sắp đặt dành cho mình cũng đang trên đường đến rồi?
Chỉ không biết tình hình của Ngải Tình thế nào. Vào đây lâu như vậy mà vẫn chưa thấy cô, chẳng lẽ lại bị giam lỏng theo kịch bản truyền thống rồi sao?
Trong tiếng tích tắc của đồng hồ, Hòe Thi rũ mắt xuống, lặng lẽ chờ đợi đến lúc tiệc mừng thọ bắt đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT