Ngồi trên ghế chưa đầy nửa tiếng, Hòe Thi đã say, "rầm" một tiếng gục xuống bàn.
Hắn rơi vào hôn mê.
Sau đó, hắn có một giấc mơ.
Trong giấc mơ có tiếng đàn cello xa xôi mà du dương.
Giống như trở về lúc nhỏ, hắn cùng những đứa trẻ khác nô đùa trong sân, đuổi bắt nhau. Lúc quay đầu lại, hắn thấy cô giáo đang dựa vào cửa mỉm cười, vẫy tay với bọn họ.
Cô lấy khăn tay ra, lau nước mũi và vết bẩn trên mặt Hòe Thi.
Ánh nắng chiều rọi lên mái tóc dài của cô giáo, mạ lên một lớp hào quang vàng óng phiêu đãng, khiến nụ cười của cô trở nên dịu dàng và mơ hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play