Trước cổng lớn phủ Định Quốc Công, một mảnh an tĩnh.
Thân vệ áo đen vểnh tai nghe lén, bội phục trước Khương Tứ tiểu thư, thoạt nhìn mỹ lệ nhu nhược, nhưng dám đối diện sát khí của Quốc Công gia. Có người nhớ đến lời đồn huyên náo gần đây, ánh mắt lóe lên chút kích động: có lẽ mùa xuân của Quốc Công gia đã đến.
Phía sau, Xuân Hỉ ôm vò rượu nhỏ run bần bật, hai chân phát run. Định Quốc Công thật đáng sợ, đứng xa đã cảm thấy áp lực đến nghẹt thở. Tiểu thư dám đứng gần hắn như vậy, khiến nàng vừa lo vừa thầm bội phục, muốn khóc mà không dám.
“Quốc Công gia, Khương Tứ tiểu thư, thỉnh nhập phủ, đừng để lão phu nhân đợi lâu.” Triệu quản gia không nghĩ lúc này phải lên tiếng, nhưng sợ lão phu nhân nôn nóng, chỉ có thể nhắc nhở.
“Ừm!”
Tạ Hành hơi gật đầu, ánh mắt dừng trên khuôn mặt trắng nõn hồng nhuận của Khương Nịnh Bảo, ý bảo nàng đi trước. Ai ngờ Khương Nịnh Bảo lại tươi cười như hoa, ôn nhu mời:
“Quốc Công gia, cùng đi thôi, ta muốn nghe ngài kể về chiến trường một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play