Sau khi cùng Tạ thế tử huỷ hôn, liên tiếp ba ngày, trời quang mây tạnh, vẫn là tiết xuân tươi đẹp.
Khắp kinh thành lời ra lời vào, Khương Nịnh Bảo chỉ cười trừ, ngày ngày an nhiên ngủ ngon.
Hồi âm của Đại ca đã nhận được, đồng thời còn kèm theo một bình nhỏ chứa đầy ngôi sao gấp bằng giấy do Đại ca tự tay làm tặng. Khương Nịnh Bảo nhìn những ngôi sao, nhịn không được bật cười, nụ cười ôn nhu, tươi đẹp.
Những ngôi sao giấy này gợi lại hồi ức lúc bé của huynh muội bọn họ. Còn nhớ, lúc ấy Đại ca năm tuổi khoe khoang với nàng ba tuổi: “Muội muội, muội thích gì, ca ca làm cho muội.”
Khương Nịnh Bảo liền cười, chỉ thấy Đại ca thật đáng yêu. Hôm ấy là ban đêm, trên bầu trời đầy sao sáng, nàng chỉ tay lên trời, đùa: “Ta thích ngôi sao trên trời.”
Tiểu Đại ca năm tuổi sững sờ, trừng mắt nhìn trời, gào khóc:
“Muội muội, ca ca vô dụng, không lấy được ngôi sao muội thích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT