Tang Nguyệt xuống tầng nhặt cái túi Tần Thịnh đặt ở trên mặt đất lên, không có gì ngoài ý muốn, bên trong lại là một cái túi mới.
Về đến nhà, Tang Nguyệt bày túi lên ngăn tủ để túi xách trong phòng thay đồ, nhìn hai cái túi mới nhận được hôm nay, nghĩ đến bộ dáng giận dỗi rời đi vừa nãy của Tần Thịnh mà đau cả đầu.
Giờ cô không chỉ nợ anh hai cái túi, mà còn nói dối làm anh giận. Sớm biết rằng anh đã ở dưới lầu, cách cửa kính liếc nhau cũng tính là gặp mặt, cô thà không nói dối còn hơn, nói thẳng là đang ở nhà, vui vẻ mời anh lên nhà.
Giờ quà cũng nhận mà còn chọc giận đối phương, thật là ăn trộm gà không thành mà còn mất thêm nắm gạo. Cô muốn giải thích với anh tại sao cô rõ ràng là ở nhà nhưng lại nói dối là không ở nhà. Cũng không thể nói thẳng cô là bởi vì nghèo, không mua nổi quà đáp lễ anh, mới cố ý trốn tránh anh. Nói như vậy anh khẳng định càng tức giận hơn.
Cô từ khi còn rất nhỏ con người không thể buồn vui lẫn lộn, đại thiếu gia tiêu tiền như nước như anh khẳng định không thể hiểu sao cô chỉ vì chuyện này mà nói dối anh, hơn nữa gặp mặt phải tặng quà là lễ nghi quy củ của Tần gia, anh lớn lên trong điều kiện như vậy đã dưỡng thành thói quen, cô theo không kịp loại trình độ tiêu phí này, nhưng cô tôn trọng anh.
Tang Nguyệt cầm di động, rối rắm không biết có nên gọi cho Tần Thịnh để dỗ anh không. Nhưng cô với anh cũng không thân, vừa nãy xảy ra chuyện như vậy nên thật sự hơi ngại đối mặt anh.
Giờ là lúc anh tức giận nhất, bên ngoài trời đã tối rồi, cô cũng không kịp đến trung tâm thương mại mua quà cho anh,hay là chờ ngày mai anh nguôi giận chút, cô ra ngoài mua quà, thái độ thành khẩn xin lỗi anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play