Tang Nguyệt nhìn cái túi mua hàng trong tay Tần Thịnh, khóc không ra nước mắt. 
Tần Thịnh xách túi mua hàng, đợi vài giây mà không thấy Tang Nguyệt duỗi tay nhận lấy, hỏi: “Làm sao vậy, không thích cái túi này sao?”
“Không có, thích, đương nhiên thích.”
Dù sao cũng là quà anh tặng, cũng là ý tốt của người ta, người khác tặng quà, cô nói không thích cũng không thích hợp lắm, Tang Nguyệt nhận lấy túi mua hàng trong tay anh, khóe mắt cong lên, miễn cưỡng cười: “Chỉ là anh mỗi lần gặp đều tặng em túi, quá nhiều rồi,em còn đeo không hết.”
Tang Nguyệt uyển chuyển ám chỉ anh tặng quá nhiều túi. Đáng tiếc Tần Thịnh không giống cô, phụ nữ trong nhà anh mỗi ngày ra ngoài đều không đeo túi giống nhau, có đôi khi một ngày ra ngoài hai lần có việc gì đó, túi xách buổi sáng còn khác túi buổi chiều, ba mẹ ở trong biệt thự có tổng cộng năm tầng thì đã có tới ba tầng là để túi ba tặng mẹ, này chỉ là một phần nhỏ, khi anh còn nhỏ thì chuyển nhà, nguyên nhân chính là nhà quá bé, không có chỗ để túi cho mẹ, giờ nhà cũ thành kho để túi xách.
Cho nên Tần Thịnh căn bản không nhận ra Tang Nguyệt nói thế là thật sự cảm thấy nhiều, anh cảm thấy Tang Nguyệt chỉ là đang khách khí với anh một chút.Từ nhỏ ba đã dạy anh, tương lai tặng quà cho vợ, không được hỏi vợ có muốn hay không, vợ có đôi khi sẽ khách khí nói không cần, nhưng không phải thật sự không muốn, không có người phụ nữ nào là không thích quà tặng, phụ nữ nhận được quà sẽ rất vui vẻ, trực tiếp tặng là được.
Tần Thịnh nhìn Tang Nguyệt nói: “Nếu em không thích kiểu dáng màu sắc này thì lần sau tôi mua màu khác cho em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play