Màn cửa dày nặng đã được kéo kín, đèn tường cũng bị Hạ Chước tắt trước khi ngủ. Căn phòng tối om, yên tĩnh, chỉ còn lại hai hơi thở dồn dập.
Não Trang Giản Ninh đơ một giây, rồi mạnh mẽ khởi động chế độ suy nghĩ cấp tốc, trong đầu nhanh chóng hiện lên vài phương án tự cứu khả thi.
Phản ứng của cơ thể nhanh hơn đại não. Anh vung tay vung chân lùi lại, nhưng tim đập thình thịch, tứ chi cứng đờ. Lại vì kiêng dè chân Hạ Chước mà không dám dùng sức, đùi loạn xạ cọ vài cái rồi đột nhiên bị một vật cứng cáp và to lớn chạm vào.
Là đàn ông, Trang Giản Ninh bản năng biết mình đã chọc phải thứ gì. Anh hoảng loạn, không biết nói gì mà thốt lên một tiếng rên khẽ: “Ngạn Ngạn, đừng nghịch, để anh ngủ thêm lát nữa.”
Sau đó, anh dứt khoát nhảy từ trên người Hạ Chước xuống, rơi mạnh xuống đệm rồi bật nảy lên. Anh mượn lực lăn người, quay lưng lại với Hạ Chước, ôm chặt lấy chăn, đè nén trái tim đang hoảng loạn và bắt đầu giả vờ ngủ.
Hơi thở phía sau đột nhiên im bặt. Anh không thấy gì, cũng không nghe thấy gì, nhưng Trang Giản Ninh vẫn nhạy cảm cảm nhận được có gì đó không ổn. Một mối nguy hiểm không thể lường trước từng bước tiến lại gần, bao phủ và vây kín anh không kẽ hở.
Theo tiếng “Bang”, đèn lớn bật sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT