“Cái đứa trẻ này.” Vệ Văn Khang chỉ có thể cầm tiền và cái bát vào nhà, hỏi Liễu Thiên Kiêu: “Vừa rồi con trai út nhà Thiệu đại thúc đến mua lòng heo kho. Ta nói hết rồi, nó liền hẹn ngày mai, còn để lại tiền. Ngươi xem ta có nên đưa trả lại hay ngươi tự mình trả?”
Liễu Thiên Kiêu đang thái rau, tay dừng lại một chút rồi nói: “Không cần trả, cứ nhận đi.”
Vệ Văn Khang tưởng mình chưa nói rõ, “Là con trai út nhà Thiệu đại thúc.”
Liễu Thiên Kiêu “Ừ” một tiếng, “Ta biết. Ngươi cứ nhận đi.”
Vệ Văn Khang hiểu tính Liễu Thiên Kiêu. Với những người thật lòng giúp đỡ, cậu luôn rất hào phóng. Hôm nay bất thường như vậy chắc hẳn có nguyên nhân, nhưng hắn không hỏi, chỉ nói: “Trong thôn chỉ có năm sáu gia đình nếm thử món này, giờ đã có hai nhà tìm đến tận cửa. Xem ra buôn bán lòng heo kho rất khả quan.”
Liễu Thiên Kiêu nghe vậy tâm trạng lại tốt lên, “Phải đấy. Vậy ngày mai chúng ta vẫn làm 30 cân, bán không hết thì mang về thôn bán?”
Vệ Văn Khang gật đầu, “Ta thấy được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT