Liễu Thiên Kiêu kinh ngạc, “Hôm qua không phải vẫn bình thường sao? Bị bệnh gì?”
“Bệnh sung sướng.”
Liễu Thiên Kiêu khó hiểu, “Bệnh sung sướng gì cơ?”
“Chính là cái loại sung sướng mà các ngươi tối qua động phòng ấy.” Có người vừa nói xong lại che miệng cười rộ, “Vốn còn giấu giếm, nhưng sáng nay bà quả phụ Tiền cũng đi đến chỗ Liễu đại phu khám bệnh, nói là cái chỗ kia bị giày vò quá mức, phía dưới đều nát bét. Lại nghe nói Liễu lão tam sắp chết, bà quả phụ Tiền trực tiếp đến nhà lão Liễu gia làm ầm ĩ, đòi tiền thuốc men đấy.”
Mọi người lúc này mới hiểu ra, hai người này đã sớm lén lút với nhau sau lưng thê tử của Liễu lão tam. Nói ra cũng thật buồn cười, thê tử của Liễu lão nhị và bà quả phụ Tiền là chị em ruột. Giờ bà quả phụ Tiền làm ầm ĩ đến thế, Quan thị có liên quan gì đâu mà lại hận luôn cả nhị tẩu Tiểu Tiền thị.
Chậc, chuyện này cũng quá độc ác. Trong thôn, các bà các thím khi đùa giỡn đều không có chừng mực. Liễu Thiên Kiêu từ nhỏ đã ở trong thôn, nghe nhiều nhất là “Chỉ có trâu bị mệt chết, chứ không có đất bị cày hỏng”. Giờ đất cũng nát bét rồi, trâu còn sống được không đây?
Liễu Thiên Kiêu không khỏi rùng mình, chuyện này cũng quá đáng sợ, “Sao lại thành ra như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play