Vệ Văn Khang không do dự dù chỉ một giây, “Không làm.”
Liễu Thanh Kiêu chán nản, “Ta còn chưa nói xong mà, ngươi đã nói không làm.”
“Không làm chính là không làm, ngươi có thể có biện pháp hay ho gì, bắt ta đi ăn mày dọc đường sao?”
Liễu Thanh Kiêu nghĩ đến cảnh tượng Vệ Văn Khang đi ăn mày, tổn thương đến mắt, nghiêm túc nói: “Cái đó thì không cần, chỉ bằng gương mặt này của ngươi, đến quán trà ở trấn trên lộ mặt một cái là có rất nhiều người ném bạc cho rồi.”
Nơi đâu mà không có chốn ăn chơi, quán trà ở trấn trên kia có quy mô khá lớn, tự nhiên không phải chỉ dựa vào bán trà để kiếm lời, bên trong có nhiều chuyện không mấy sạch sẽ.
Vệ Văn Khang chưa từng gặp một ca nhi nào lại không ra thể thống gì, không biết liêm sỉ như thế, sắc mặt lập tức tối sầm. “Ngươi có biết tùy ý hãm hại thanh danh của con cháu nhà lành là sẽ bị phán hình ngồi tù không?”
Chỉ là nói đùa chút thôi, sao lại dính dáng đến nhà lao. Người đọc sách đúng là quá nghiêm túc, nhưng nghiêm túc cũng có cái hay của nghiêm túc, cố chấp cũng sẽ giảng đạo lý. Cậu ta chính là coi trọng năng lực này của Vệ Văn Khang, mới ngay từ đầu đã để mắt tới hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT