Quan phủ đâu phải dễ tiếp xúc. Chỉ cần trưởng thôn nói họ một câu không tốt, đám quan sai có thể dùng lông gà làm lệnh tiễn, trực tiếp bắt người vào, không phân trần đánh đến nửa sống nửa chết, rồi bắt người nhà mang tiền đến chuộc. Gia sản có bị vét sạch cũng coi như là còn may.
Đưa người về cứu mạng lại tốn một khoản bạc lớn, mà cứu không sống cũng là chuyện thường tình. Đến lúc đó, mất cả người lẫn của, chẳng phải tan cửa nát nhà sao?
Mấy năm trước ở thôn Hạnh Hoa có một hán tử mâu thuẫn với tộc lão trong thôn, bị người ta báo lên huyện nha, nói là ỷ thế bắt nạt, hà hiếp người trong quê. Cuối cùng người đó trực tiếp bị đánh chết, trong nhà còn phải bồi thường không ít bạc, song thân tức chết, con cái đều bị bán làm nô bộc.
Không phải dân chúng trời sinh sợ phiền phức, mà thật sự là cái thời này, người không sợ chuyện căn bản sống không lâu.
Thiệu Thanh và những người khác đều là trụ cột gia đình, con cái lớn nhất mới vừa lấy vợ. Nếu họ có mệnh hệ gì, cả nhà biết sống sao?
Vì thế, người nhà liền không phân trần tiến lên kéo chặt họ lại. Thiệu Thanh và những người khác sức có lớn đến đâu, cũng không thể đánh người nhà như đánh kẻ thù.
Lại có người tiến lên mắng Liễu Thiên Kiêu, “Nhà chúng tôi thiếu nợ gì ngươi, sao phải ép chúng tôi đi tìm chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play