Thiếu gia mất tích, quản gia không thể thoái thác trách nhiệm.
Không có vị chủ tử này, bọn họ còn có giá trị gì để lợi dụng?  
Còn có, toàn bộ vinh quang của cha con Lôi Cáp đều gắn liền với cậu.  
Thế nhưng, có người lại không biết đủ!  
Phong Diễn khẽ cong môi, nở nụ cười lạnh. Cậu rất mong chờ, sau khi mình biến mất, Lôi Cáp sẽ có phản ứng thế nào.  
Chỉ tiếc là cha nguyên chủ còn để lại sản nghiệp.  
Phong Diễn dứt khoát quyết định từ bỏ. Cậu biết rõ bản thân không phải loại người giỏi quản lý. Dù sản nghiệp có quay lại tay cậu, chỉ sợ cũng khó mà vận hành suôn sẻ.  
Huống chi, cậu vừa không có người giúp, vừa chẳng có tiền. Nếu Lôi Cáp ném cho cậu một cái vỏ rỗng, đến lúc đó cậu biết tìm ai để khóc? Chi bằng dứt khoát bỏ luôn. Nhân lúc Lôi Cáp chưa đề phòng, nhanh chóng chuyển sản nghiệp qua tay, để bọn họ giỏ tre múc nước, công dã tràng.  
Vừa nghĩ vừa làm, Phong Diễn bắt đầu thu dọn hành lý. Đồ đạc nguyên chủ không nhiều, ngoài mấy bộ quần áo thì cậu chỉ mang theo một cuốn album và một tờ thông báo trúng tuyển của học viện Đế quốc.  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play