Mạc Diệu mò mẫm tìm rất lâu trong bụi cỏ, nhưng không tìm thấy gì cả. Gió đêm lạnh buốt thổi qua, đại não cậu chợt tỉnh táo trong giây lát, cậu thẳng lưng đứng dậy, thầm nghĩ: Mình đang làm cái quái gì vậy?
Quay đầu lại, Mạc Diệu phát hiện Tư Viễn vẫn còn đứng ở đó, dựa vào tay lái xe đạp nhìn cậu.
Ánh đèn xung quanh không đủ sáng, biểu cảm trên mặt Tư Viễn cũng không đủ rõ ràng. Hắn chỉ đột nhiên nói: "Cẩn thận trong bụi cỏ có phân chó đấy."
Mạc Diệu như bị dội một xô nước lạnh vào đầu, cả người cứng đờ. Cậu lộ ra vẻ hoảng sợ và nghi hoặc, cúi đầu nhìn một cái, rồi sải bước nhanh chóng từ trong bụi cỏ đi ra, gần như nhảy lên yên sau xe đạp của Tư Viễn.
Cậu dùng tay ôm eo Tư Viễn, nói: "Về thôi."
Tư Viễn không chần chừ, đạp bàn đạp xe, chở Mạc Diệu về hướng ký túc xá.
Trở lại ký túc xá, Trương Tử Vũ và Trần Tân Dũng đều không có ở đó. Mạc Diệu mơ mơ màng màng rửa mặt xong rồi nằm lại giường mình, kéo chăn lên che đến cằm.
Sau đó cậu cảm giác Tư Viễn bò lên giường, chiếc giường sắt lung lay một lát rồi không còn tiếng động nữa.
Mạc Diệu ngủ, một đêm không mộng mị, cứ thế đến rạng sáng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play