Sau khi trở về, Dương Diệp bắt đầu xử lý cá. Mặc dù giờ nấu cơm còn hơi sớm, nhưng nếu không làm cá và ướp muối sớm thì sẽ không ngấm gia vị.
A Hỉ nhìn con cá lưng xanh bụng trắng đang chảy máu, theo ngón tay thon dài của Dương Diệp mà chảy xuống. Cá vừa dính vừa tanh, xử lý cũng không dễ chịu. Người ta vẫn nói "quân tử viễn trù" (quân tử tránh xa bếp), nhưng Dương Diệp lại dùng sống dao để cạo vảy cá, mổ bụng cá rất thành thạo, trên mặt cũng không có vẻ khó chịu.
Không những không để y động tay, mà hắn còn bảo y làm việc khác: "Ngươi đi nhà đại tẩu xin một ít dưa muối, ớt cay, gừng thì xin nhiều một chút, rồi lấy thêm một bát dưa muối nữa."
A Hỉ vội vàng gật đầu: "Vậy ta đi ngay đây."
Dương Diệp chợt quay đầu lại: "Đúng rồi, ngươi có ăn được cay không?"
Người ở vùng này ăn cay khá nhiều, gần như đã trở thành khẩu vị thông thường. A Hỉ cũng ăn được cay, nhưng khẩu vị vẫn thanh đạm hơn một chút. Y hiển nhiên không ngờ Dương Diệp lại để ý đến khẩu vị của mình. Lúc này làm sao có thể làm mất hứng của hắn. Y mím môi: "Có thể."
"Vậy được. Lúc đi lấy dưa muối, nhớ gọi đại ca và đại tẩu đừng nấu cơm, tối qua đây ăn cùng."
A Hỉ ngoan ngoãn "dạ" một tiếng rồi vào bếp cầm một cái bát lớn, đi về phía nhà Dương Thành.
Từ khi Dương đại tẩu có thai, Dương Thành chăm sóc rất cẩn thận, kiên quyết không cho nàng xuống đồng. Ngô Vĩnh Lan không lay chuyển được trượng phu, hơn nữa cũng sợ đứa con vất vả lắm mới có được lại xảy ra chuyện, nên phần lớn thời gian đều ở trong nhà lo liệu việc vặt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play