Buổi chiều, Dương Diệp trở lại thôn, cơ hồ đói đến dán cả lưng vào bụng.
A Hỉ lúc này đang ở trong sân phơi đậu. Thấy thư sinh đội nắng chang chang trở về, y vội vàng mở cổng sân để người vào.
"Ra ngoài nên, nên mang nón rơm theo." A Hỉ nhìn trán Dương Diệp đầy mồ hôi, khuôn mặt vốn trắng trẻo vì quanh năm ở trong nhà đã ửng đỏ. Y tự trách buổi sáng lo rửa bát, không đưa nón rơm cho hắn.
Dương Diệp vẫy tay: "Không sao."
A Hỉ không vội hỏi chuyện Dương Diệp tìm việc làm thế nào, mà trước hết nhẹ nhàng nói: "Đói bụng chưa, cơm, cơm còn ủ trong nồi."
Dương Diệp lập tức giật mình. Không có gì tốt hơn việc đang khát lại được đưa một chén nước, đang đói lại có một chén cơm.
Hắn vội vàng đi vào bếp, mở vung nồi ra, thấy bên trong có một đĩa rau xanh xào mỡ heo, một chút cũng chưa động tới. A Hỉ nấu cơm xong không ăn, chờ hắn về. Trong lòng Dương Diệp dâng lên một cảm xúc khó tả. Hắn bưng thức ăn vào nhà chính.
A Hỉ hiếm khi thấy Dương Diệp vội vã muốn ăn cơm như vậy, đoán là hắn đói rồi. Y vội vàng mang thêm bát canh bí đỏ nguội đặt lên bàn.
Dương Diệp tâm tình không tồi. Khi xới cơm, hắn phát hiện trong nhà chính có thêm một cái chum được lau chùi sạch sẽ đặt ở góc. Hắn buông bát xuống đi tới mở nắp xem, bên trong là dưa muối mới ngâm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT