Sáng hôm sau, ánh mặt trời vàng xuyên qua tấm rèm cửa trắng và ô cửa kính chiếu vào giường. Ánh nắng tươi sáng phủ khắp chăn.
Tiêu Mạch Nhiên đưa tay che ánh sáng, định che cho Tô Thanh Hứa một chút. Nhưng Tô Thanh Hứa lẩm bẩm vài tiếng, rúc vào chăn, ngủ tiếp.
Tiêu Mạch Nhiên chần chờ vài giây, kéo Tô Thanh Hứa vào lòng mình. Tô Thanh Hứa còn tưởng là gối ôm trên giường mình, theo thói quen ôm lấy, chân gác lên lưng Tiêu Mạch Nhiên.
Tiêu Mạch Nhiên nhẹ nhàng hôn lên mặt Tô Thanh Hứa. Ngón tay dài dịu dàng gạt sợi tóc trên mặt cô nàng ra. Anh không nhịn được hôn thêm hai cái, chóp mũi thoang thoảng mùi hoa nhài mát lạnh trên người cô gái nhỏ.
Hai người không mảnh vải, da dán sát da. Tô Thanh Hứa còn không thành thật cựa quậy. Vốn dĩ buổi sáng đã dễ bị kích động rồi, tiểu Tiêu Bỗng Nhiên càng trở nên đáng sợ hơn.
Tô Thanh Hứa cảm giác có thứ gì đó đang liếm lên mặt mình, cô nàng nghiêng đầu tránh đi. Anh lại làm phiền bên kia, thật là phiền chết đi được, không để cho người ta ngủ yên.
Cơn buồn ngủ của Tô Thanh Hứa tan biến, lông mi cô nàng run rẩy. Tiêu Mạch Nhiên vội vàng dừng lại, nhắm mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT